31 thg 1, 2013

Blog BVB


 Tôi có điện thoại cho NS Kim Chi: “Chị bảo chị đâu có nổi tiếng, mà tai tiếng, Nhà báo Vũ Văn Tạo chị đâu có biết đâu nhưng có bài viết và gửi hoa cho chị, nhiều người điện tới chị vui rồi”. (dangnba)  
  Bạn bè trong Nam điện ra dặn: "Nhớ từ nay hạn chế ra đường, không ăn uống với người lạ, ốm đau không vào bệnh viện công...". Buồn cười! Mình hành động là để được TỰDO, bây giờ lại MẤT TỰ DO. Đó là nghịch lý xứ mình!
  (30-1-2013, thư nghệ sĩ Kim Chi gửi nhà báo Võ Văn Tạo – Nha Trang)

“Tạo quí mến!
Lúc 5 giờ chiều qua, Hội Điện ảnh gặp mặt cuối năm ở Cung Văn hóa Hữu nghị Việt - Xô. Chị tới đó lúc 5 giờ 15, đã thấy rất đông rồi. Chị vừa xuống xe, ba, bốn bạn đi nhanh lại bắt tay.
Một anh đạo diễn nói: "Mình biết thế nào Kim Chi cũng tới, nên chờ ở đây để bắt tay ...". Một anh diễn viên cùng khóa 1: "Bữa biết chuyện lá thư của em, anh gọiđiện cho Vũ Linh: "Tao có con em miền Nam là bạn cùng khóa, thật đáng nể... Tao tự hào về nó...".
Tiếp đó, khá đông tới bắt tay, gọi chị là "người hùng". Nhiều chị, nhiều bạn gái tới ôm hôn thắm thiết. Họ nói giống nhau: "Cảm ơn Kim Chi đã nói thay mọi người...".
Một anh nói lớn, có ý cho mọi người nghe: "Kim Chi! Cho tôi bắt tay bạn thật chặt nào. Có đứa nó nói rằng bà Kim Chi đang tìm cách đánh bóng tên tuổi... Nhưng tôi gọi Kim Chi là anh hùng. Tôi rất ngưỡng mộ một người can đảm như Kim Chi...". 
Chị rất xúc động, người tâm huyết với đất nước còn rất nhiều. Chị chợt nghĩ, nếu ở những xứ sở văn minh, tự do thật sự, thì lời chị nói, việc chị làm là rất bình thường. Ở xứ mình, người ta quen cúi đầu, mọi người mới coi việc chị làm là can đảm, đáng nể...
Lúc vào hội trường, nhiều người tới bắt tay, đề nghị chụp ảnh cùng. Ngay lúc Chủ tịch hội đang đăng đàn, một bạn gái tới nói nhỏ với một nhà văn trẻ - ngồi ghế bìa cạnh chị: "Em vui lòng nhường chị ít phút chỗ này để chị chụp ảnh với chị Kim Chi...". Vậy là máy ảnh cứ chớp lóe. Tới lúc tiệc đứng, nhiều người tìm tới bày tỏ ủng hộ, lại chụp ảnh...
Buồn cười là cũng có không ít ánh mắt lạnh lùng hình sự nhìn chị. Chị biết, đó là những người quen cúi đầu... He he... Thế mới kịch chứ!
Ra về, chị đến bắt tay đạo diễn Tự Huy. Anh nói:" Dũng cảm lắm! Nhớ đi đứng cẩn thận đấy. Chúng nó đang thù cô... Coi chừng cục đá vào đầu thì khổ...". Đạo diễn Lê Đăng Thực nắm tay: "Cô em gái khiến anh mất bao thời gian lên mạng để tìm hiểu". Anh vỗ vỗ má chị: "Gan thế!"...
Bạn bè trong Nam điện ra dặn: "Nhớ từ nay hạn chế ra đường, không ăn uống với người lạ, ốm đau không vào bệnh viện công...". Buồn cười! Mình hành động là để được tự do, bây giờ lại MẤT TỰ DO? Đó là nghịch lý xứ mình! Kim Chi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét