17 thg 6, 2010

NHỮNG CÂU NÓI ẤN TƯỢNG Ở QUỐC HỘI


                       GS.TS Nguyễn Đức Dân (Bài đăng trên SGTT)
1. Tôi kính trọng đại biểu (ĐB) Nguyễn Đình Xuân khi dũng cảm công khai đề nghị Quốc hội xem xét chỉ số tín nhiệm ông bộ trưởng là cấp trên trực tiếp của mình với tuyên bố: “Bộ trưởng đã không hoàn thành nhiệm vụ với tư cách bộ trưởng quản lý rừng của đất nước” (Tuổi Trẻ, 12.6.2010)
2. Để ủng hộ dự án đường sắt cao tốc, ĐB Trần Tiến Cảnh lập luận: “Những nơi có chỉ số IQ cao thì họ có đường sắt cao tốc. Việt Nam ta cũng có chỉ số IQ cao” (VN Economy, 8.6.2010). Tiền đề thứ nhất của lập luận trên là một lý lẽ bừa bãi, vô căn cứ. ĐB Nguyễn Minh Thuyết: “Tôi xin nói thật với Quốc hội là chỉ số IQ của tôi hơi thấp, nên chắc chắn tôi không tán thành dự án này”. ĐB Thuyết đã nói ngược theo cách châm biếm vì ông là giáo sư tiến sĩ. Và đây là bằng cấp loại I.
Xin được mở một dấu ngoặc kép: ở ta có nhiều loại bằng: trung học phổ thông, trung học chuyên nghiệp, cao đẳng, cử nhân, thạc sĩ, tiến sĩ,…Nhưng tôi chỉ phân biệt hai loại bằng: Loại I, bằng cấp có trước lúc làm quan, nghĩa là đi học rồi mới làm quan. Loại II, bằng cấp có sau lúc làm quan, nghĩa là làm quan rồi mới đi học. Ông Thuyết là giáo sư tiến sĩ trước khi là ĐB Quốc hội, nên ông có bằng loại I, chỉ số IQ của ông hẳn không thể “hơi thấp”. Điều này còn thấy qua cách ông Thuyết dùng ngay cái lý lẽ tuỳ tiện này để phản đối ý kiến của ông Trần Tiến Cảnh.
3. Trước những bức xúc của các ĐB Quốc hội về những cái sai cực kỳ trầm trọng cần được xử lý, thậm chí có những cái sai liên quan tới vận mệnh dân tộc được ĐB Dương Trung Quốc nhắc lại bài học cảnh giác từ câu chuyện Mỵ Châu – Trọng Thuỷ,… phó Thủ tướng thường trực Nguyễn Sinh Hùng nói: “Tôi đồng ý xử nghiêm. […] Nghiêm ở đây không có nghĩa sai là “chặt chém” ngay, như vậy thì hết người, không có người để làm” (Tuổi Trẻ, 13.6.2010)
Tôi giật mình. Câu này có nghĩa là hầu hết cán bộ chúng ta đều sai và làm sai nhiều quá. Và câu này còn chuyển tải một thông điệp trong con mắt của những người đứng đầu đất nước, không còn người thay thế họ để đảm trách công việc đất nước.
4. Tôi không có tầm nhìn 50 năm. Thể theo luận điểm của ĐB Trần Tiến Cảnh, tôi “hy vọng” là hiện nay chỉ số IQ – chỉ số thông minh – của người Việt Nam thấp để khỏi phải xây dựng đường cao tốc tốn 56 tỉ USD. Tôi mơ phần Hà Nội mở rộng sẽ thành một đại công viên làm nên lá phổi xanh khoẻ mạnh cho thủ đô, và chúng ta khỏi tốn một dự án 90 tỉ USD cho quy hoạch Hà Nội (ĐB Phạm Quốc Anh, VietNamNet, 4.6.2010)
Với tầm nhìn hạn hẹp, tôi mong Nhà nước đầu tư dăm bảy tỉ USD cho ngành giáo dục đại học (là quốc sách) để nhanh chóng trong vòng 20 năm nữa Việt Nam có trường đại học lọt vào tốp 200 của châu Á. Thế thôi. Như vậy con cháu chúng ta sẽ không phải è lưng è cổ kéo cày trả nợ cho những kế hoạch vĩ đại và những tầm nhìn xa nửa thế kỷ của cha ông chúng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét