2 thg 6, 2010

Nhớ bài thơ cũ

Bài thơ “Nghỉ hè” của thi sĩ Xuân Tâm viết từ năm 1941, đã từng đạt giải nhất trong cuộc thi của báo "Bạn đường", được giới thiệu trong "Thi nhân Việt Nam" của Hoài Thanh - Hoài Chân. So với bây giờ không thể gọi là hay, nó chỉ mộc mạc giản đơn.
Bài thơ cũng được chọn in trong sách giáo khoa của nhà trường ở miền Nam Việt Nam trước năm 1975 để cho các em học sinh học thuộc lòng.
Ngày xưa những gia đình khá giả ở các tỉnh lẻ thường cho con về Hà Nội và các thành phố lớn để học, sau một năm học được trở về làng quê bay nhảy, học sinh được nghỉ đúng “ ba tháng hè”. Ước gì học sinh bây giờ được như vậy bởi “ai chở mùa hè của em đi đâu ?”. Nhà trường, thầy cô, bố mẹ chỉ cho các cháu được nghỉ một tuần rồi lại bắt học thêm. Càng thương cho các cháu học sinh ngày nay.

NGHỈ HÈ

Sung sướng quá, giờ cuối cùng đã hết,
Ðoàn trai non hớn hở rủ nhau về.
Chín mươi ngày nhảy nhót ở miền quê,
Ôi tất cả mùa xuân trong mùa hạ!

Một nét mặt, trăm tiếng cười rộn rã
Lời trên môi chen chúc nối nghìn câu
Chờ đêm nay; sáng sớm bước lên tàu
Ăn chẳng được, lòng nôn nao khó ngủ.

Trong khoảnh khắc sách, bài là giấy cũ.
Nhớ làm chi, Thầy Mẹ đợi, em trông.
Trên đường làng huyết dụ nở thành bông,
Và vườn rộng nhiều trái cây ngon ngọt.

Kiểm soát kỹ có khi còn thiếu sót;
Rương chật rồi, khó nhốt những niềm vui.
Tay bắt tay, hồn không chút bùi ngùi,
Các bạn hỡi, trời mai đầy ánh sáng.
1941

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét