Phiên sơ thẩm ngày 4.4.2011 Tòa Hà Nội đã kết án Tiến sĩ luật  Cù Huy Hà Vũ 7 năm tù giam + 3 năm quản chế với tội “Tuyên truyền chống  Nhà nước CHXHCN Việt Nam”.
  
   Kết án mà chưa chắc đã thành án, vì trên Tòa sơ thẩm còn có Tòa phúc  thẩm, trên Tòa phúc thẩm còn có Tòa Giám đốc thẩm. Đó là sự dân chủ của  Nhà nước pháp quyền. Từ án tù có thể được quyết thành án treo, cũng có  thể quyết trắng án. Tòa trên có thể xóa bản án của Tòa dưới. Nói như dân  gian xứ Nghệ: “con bò nó ngu (ngu như bò) thì có con tru (trâu) nó  giỏi”. 
Theo logic của nhà nước ở Việt Nam thì thời phong kiến có cái  trống để dân kêu oan với triều đình, còn thời Cộng hòa (XHCN) phải  có đơn kêu oan, mà đơn sau sơ thẩm là “đơn kháng án”, nghĩa là người bị  xử cho rằng bị oan, có quyền kháng án. Cù Huy Hà Vũ trong trường hợp  này đã làm đơn kháng án, giống như đến sân triều gióng lên một hồi  trống. 
Kể cũng lạ, sau phiên sơ thẩm (dù nhân danh nước CHXHCNVN) chắc  gì đã đúng, vậy mà người bị xử vẫn không được sự thăm nuôi của vợ  con, gia đình, cứ như là vụ án đang trong giai đoạn điều tra. Anh đã xử  người ta có tội rồi, dù là tội tử hình thì cũng phải cho người ta ăn một  miếng do vợ nấu chứ. Hay là sợ vợ mớm cung? mà không cho gặp vợ? Cái  thời sống bằng pháp luật thì Tòa án, CA có gì mà phải sợ hãi đến thế!  Làm thế mà cứ nhơn nhơn tuyên bố nhân quyền nhân quẹo, không sợ méo mồm.
Biết vậy mà tôi vẫn hy vọng.
Có hàng trệu người hy vọng chứ không phải chỉ mình tôi.
Người trong nước (gà cùng một Mẹ) hy vọng đã đành. Người nước ngoài  cũng hy vọng.
Hy vọng cái gì? Hy vọng Nhà nước Việt Nam sẽ trả tự do cho Tiến sĩ Cù  Huy Hà Vũ.
Không ngẫu nhiên mà hàng nghìn trí thức, tướng lĩnh đã ký vào Kiến  nghị trả tự do cho Cù Huy Hà Vũ, một người vừa bị Tòa sơ thẩm kết án 7  năm tù vì tội “Tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam”. Đã “chống  Nhà nước” thì chả ai thèm ủng hộ, vì Nhà nước là của dân, mà trí thức,  tướng lĩnh đều con dân nước Việt. Vậy thì những người đòi trả tự do cho  Vũ, chắc chắn tin anh không chống Nhà nước. Chả lẽ những trí thức, tướng  lĩnh nổi tiếng kia đều là “con bò” cả? Ngô Bảo Châu mà Nhà nước vừa tôn  vinh bằng cả cái nhà hơn chục tỷ với cái chức Viện trưởng cũng chửi Tòa  của Nhà nước là kẻ “sợ hãi” cũng là “con bò” sao?
Tôi hy vọng Nhà nước sẽ nghe trí thức, tướng lĩnh – nghe trí tuệ của  Nhân dân.
Thực ra hai chữ hy vọng cũng chỉ là hy vọng chứ chưa phải là Niềm  Tin.
Bao giờ Hy vọng trở thành Niềm Tin, lúc đó Nhà nước mới thực sự là  của Dân.
Nói tóm lại, gửi một niềm hy vọng trả tự do cho Tiến sĩ Cù Huy Hà  Vũ là gửi một tin yêu đang sắp thành hình, muốn nó thành hình, thành sự  thật. Hy vọng như một cái thai đang hình thành một con người, một con  người mạnh khỏe của nền Cộng hòa, chứ không phải thành một quái vật.
Tôi vẫn hy vọng nước tôi lớn mạnh, dân tôi hạnh phúc.
Tôi hy vọng nhà cầm quyền tôi (dân) sáng suốt và bao dung.
Tôi hy vọng nước tôi có nhiều trí thức – sĩ phu.
Tôi hy vọng …
Tôi hy vọng phiên tòa xử phúc thẩm Cù Huy Hà Vũ không “vỡ xuồng” như  phiên tòa sơ thẩm.
Và tôi hy vọng vụ án mà lý do ai cũng biết (chỉ tòa không biết) này,  đừng phải dùng đến Giám đốc thẩm.
22.4.2011 -Hà Nội. Sau ngày biết tin Vũ kháng án.
"Bài viết của nhạc sỹ Nguyễn Trọng Tạo" - Anh đã dùng từ "nhạc sỹ" chứ không phải "nhà thơ" - Anh muốn nói đây là "Bài ca hy vọng" của Nuyễn Trọng Tạo đúng không?
Trả lờiXóaEm thích tiêu đề này.
Đã xin phép NTT đưa bài này lên, tất nhiên "Bài ca hy vọng" của Văn Ký nhưng lời mới của ai thì không biết. Xin cám ơn
Trả lờiXóaNhạc sỹ NTT đã đăng hai bài "Niềm hy vọng gửi phiên tòa Cù Huy Hà Vũ", ở bài thứ hai này từ "hy vọng" được viết rất nhiều lần, đặc biệt là ở phần điệp khúc.
Trả lờiXóaVậy ở trang blog này ta cứ gọi đây là "Bài ca hy vọng" của NTT cho lãng mạn.
Đi vắng mấy ngày thấy bạn viết hay quá Nhạc sỹ NTT đã đăng hai bài "Niềm hy vọng gửi phiên tòa Cù Huy Hà Vũ", ở bài thứ hai này từ "hy vọng" được viết rất nhiều lần, đặc biệt là ở phần điệp khúc.
Trả lờiXóaXin tiếp thu sửa lại tít cho hót.