Đó là điều mà lẽ ra ai cũng phải biết.
Thế nhưng, vẫn còn những công chức, viên chức – những người ăn cơm của dân, uống nước của dân, mặc áo của dân và hưởng thụ nhiều thứ khác [mà người dân chưa bao giờ được biết, được hưởng] từ chính tiền thuế của dân và tài nguyên của Đất Nước, lại cố tình không biết. Họ ăn tàn phá hại, làm khổ nhân dân, làm nghèo đất nước. Đa phần các vụ dân khiếu kiện là vì cán bộ công chức xử lý sai, không thoả đáng hoặc bị chi phối bởi các nhóm lợi ích. Dân thì cả đời cày dưới ruộng, giữa đường, giữa chợ, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời; Quan chức thì suốt ngày ở trong phòng lạnh, xe lạnh, trong nhà hàng, trên sân gôn. Trái tim họ nguội lạnh dần theo đồng tiền, theo lợi ích nhóm. Đó là nguyên nhân đẻ ra biết bao văn bản, chính sách làm Nhân dân rối bời và khổ sở trong những ngày tháng qua.
Xin đừng đánh úp nhân dân, hỡi các nhóm lợi ích!
Nếu cần gì hãy cứ nói thẳng với Nhân Dân. Nhân Dân chưa bao giờ tiếc một cái gì, kể cả mạng sống vì Đất nước. Hãy minh bạch đối diện với Nhân Dân, đừng nấp trong gấu áo của Nhân Dân để phục kích, làm hại Nhân Dân.
Làm gì đây để bớt đi sự yếu kém đến mức khôi hài, sự bệ rạc đến mức thảm hại, sự vô trách nhiệm đến vô cảm của không ít công chức, và sự tham lam đến tàn nhẫn của các nhóm lợi ích?
Câu hỏi này, nếu giải đáp được sẽ là một lối thoát của Đất Nước hôm nay./.
Báo "lề phải" chả mấy khi có bài quí hiếm như thế này. Xin được dẫn về facebook cho mọi người được chia sẻ rộng rãi.
Trả lờiXóaHôm qua HG đi dự buổi giới thiệu sách của nhà văn Vũ Ngọc Tiến, tiểu thuyết lịch sử SÓNG HẬN SÔNG LÔ. Nghe các ý kiến tham luận về cuốn sách (bác Vũ Nho cũng có bài phát biểu), có những chia sẻ làm cho người nghe không kìm được xúc động khi diễn giả gắn tác phẩm với Trường Sa, Hoàng Sa, Bản dốc... và nói đến lòng yêu nước và mối thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam.