16 thg 9, 2013

KHỦNG KHIẾP

  Bác Thái Bá Tân nhiều người biết bác là giảng viên đại học, là dịch giả nổi tiếng. Từ ngày bác nghỉ hưu làm thơ viết văn, thơ của bác rất đời thường ngày nào cũng có thơ, nghĩ sao viết vậy.
 Xin giới thiệu bài thơ của bác.

Khủng khiếp, các bác ạ,
Khủng khiếp đến giật mình,
Thấy công an nhà nước
Đạp vào mặt dân tình.

Mà rồi, cũng khủng khiếp.
Bị dồn nén, phát điên,
Một nông dân làm súng
Để bắn vào chính quyền.

Khủng khiếp của khủng khiếp
Khi hai người đàn bà
Cởi truồng để phản đối
Việc cướp đất, cướp nhà.

Họ có thể tức giận
Rồi vén váy chửi thề
Nhưng cởi truồng phản đối
Thì chắc có vấn đề.

Một chính quyền nếu tốt
Thậm chí khi dân sai.
Cũng phải nên nhường nhịn
Nhường dân đã chết ai?

Một chính quyền nếu tốt,
Tuyệt đối không bao giờ
Dồn dân vào ngõ cụt
Không thì hãy cứ chờ.

Cái áo chính quyền mặc
Bát cơm chính quyền ăn
Của ai vào đây nữa.
Nếu không phải của dân?

Nên chính quyền không thể
Coi người dân nuôi mình
Là "thế lực thù địch"
Là "diễn biến hòa bình".

Như tôi đây chẳng hạn.
Tôi "thù địch" bao giờ?
"Hòa bình" càng không phải
Tôi chỉ anh nhà thơ.

Thì cũng để tôi nói
Cho mình, cho mọi người
Nói một cách xây dựng
Không xảo ngôn, nặng lời.

Vâng, dân có quyền nói
Quyền bày tỏ ý mình
Nói sai thì giải thích
Dân không nghe cũng đành.

Biết rồi nhưng nhắc lại:
Dân dựng lên chính quyền
Nếu muốn dân có thể
Lật đổ nó, đừng quên.

Chính quyền cũng thừa biết
Rằng người dân nước ta
Trừ khi bị o ép
Nói chung là hiền hòa.

Thói đời ta chẳng lạ
Thường anh hiền, cù mì
Khi cáu thì dữ lắm
Chẳng còn bết sợ gì.

Vậy, cả hai chung sức
Để đất nước bình yên
Xẩy ra nhiều khủng khiếp
Trước hết lỗi chính quyền.
TBT




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét