12 thg 11, 2011

Bệnh thành tích khó chữa

  Hai ngày đi vắng không truy cập sao mà lắm tin hay đến vậy. Các cụ vẫn dạy Hữu xạ tự nhiên hương sao không nhớ. Xin phép được post hai bài:
Trên blog Sổ tay Thích học toán 
Công viên Thống Nhất
  Anh bạn này của Cụ Hinh từng đi tu nghiệp ở tận bên nước Mỹ, thế là giỏi, lại đẻ được cả con ở xứ đó, thế mới tài. Được ít lâu sau mấy bố mẹ con lục tục về quê lập nghiệp.
  Cậu bé thật lạ nước lạ cái khi ra đường… và nhất là khi đến trường ở quê nhà. Nhiều lần ở trường về cậu nước mắt ngắn nước mắt dài, sà vào lòng mẹ thậm thụt "mẹ ơi, con không thích làm người Việt". Bố mẹ sợ quá, đóng kín hết các cửa lại, gắng khuyên cố nhủ "ấy chết, con phải cố gắng chứ, rồi thì sẽ quen hết".
  Ngày tháng thoi đưa, mọi chuyện cũng ổn dần.
Năm nọ, bố mẹ chiêu đãi cậu đi một chuyến chơi Dysney Land ở xứ ngoài.
   Nay thì cậu bé đã là học sinh giỏi văn trong lớp.
----
   Hôm trước cậu chạy về nhà khoe bố mẹ bài văn của mình mới được trả, được điểm rất cao.
Bố mẹ chắm chúi đọc bài văn, rồi bật cười ngã quay cu lơ ra đất.... "Em đã đi thăm công viên Dysney Land ở nước ngoài, nhưng công viên Thống Nhất của nhà mình còn muôn phần đẹp hơn!"
----
Công viên Dysney Land
  Cậu bé đã chui kín vào trong chăn, đang cười ngây ngất hơn cả bố mẹ, rung tít cả giường! 


Trên blog của Văn Công Hùng 

   Sáng nay mình đã post bài "Sông Mã gầm lên khúc độc hành", coi như là "xong" chỉ tiêu của ngày, nhưng rồi lần mần đọc mấy trang mạng, lại thấy không thể chịu nổi mà phải viết những dòng này.
Ấy là cái tin ở một trường học nào đó ở Quảng Bình, cô hiệu trưởng thu của mỗi lớp 30 ngàn đồng để cô (và tập thể thầy cô) nhắn tin bầu chọn Vịnh Hạ Long cho đủ... chỉ tiêu từ trên bổ xuống. Học trò nông thôn làm gì có điện thoại để nhắn, mà có cũng không được sử dụng, thế thì các thầy cô phải nhắn, nhưng "tiền đâu phải vỏ hến", và cũng chưa đến nỗi... điên như cái anh gì nhắn 1 hơi hết 7 triệu đồng tiền tiết kiệm rồi lấy tiếp tiền ăn sáng của con để nhắn cho tên mình nổi lềnh phềnh trên báo, các thầy cô đành phải bổ vào đầu học sinh. Khổ thân các cháu, lũ lụt như thế, ăn chưa đủ no, cả đời chưa biết cái Hạ Long nó tròn méo ra sao, thế mà phải bấm bụng nộp tiền để bầu.
Ấy là cái ảnh cháu nội của ông bộ trưởng Văn Thể Du Hoàng Tuấn Anh, người chủ trò bầu trọn này, mới 5 tháng tuổi, cũng quấn khăn đỏ trên đầu "Vo - Te- Pho" và cầm điện thoại nhắn tin bầu chọn Hạ Long. Nghe đâu bức ảnh này được trang New seven word bầu là kỷ lục về tuổi nhỏ nhắn tin bình chọn. Thảo nào mà dân trí nước mình ngày càng cao, IQ ngày càng lộng lẫy. Đứa bé 5 tháng tuổi cũng đã biết "bầu chọn Vịnh Hạ Long" là yêu nước.
Tội nghiệp cho cháu mới 5 tháng tuổi đã diễn hề

Là định không viết gì về việc này nữa, bởi không lại bị bẩu là hội chứng đi ngược, nhưng quả là, không thể chịu nổi...
     À mà đây, ý kiến bằng thơ của Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, nguyên bộ trưởng Văn Thể du, nguyên UVBCT, nguyên trưởng ban tuyên giáo trung ương:
                     Trầm ngâm trên biển xanh 
                     Hạ Long không nói về mình
                     …
                    Vượt ra ngoài dục vọng


                    Khổng lồ mà thong dong...
                             Ngày 12-11-2011

3 nhận xét:

  1. Nhìn ảnh không còn gì để nói

    Trả lờiXóa
  2. Tôi không hiểu sao các vị kêu gào bầu chọn cho Vịnh Hạ Long lại cố đấm ăn xôi đến như vậy? Bị mắc lừa rồi lại tiếp tục lừa bịp đồng bào mình. Thật kinh tởm!

    Trả lờiXóa
  3. Tôi nghĩ đây cũng là một cách tốt nhất để bình chọn cho vịnh Hạ Long :

    Vịnh Hạ Long
    Hạ Long vốn đẹp tự nghìn xưa
    Nét đẹp hoang sơ đến diệu kỳ
    Cảnh thần tiên ở nơi hạ giới
    Mây, núi, biển, trời, đảo nhấp nhô

    Cảnh đẹp ấy đâu cần bầu chọn
    Mãi mãi là thắng cảnh quê hương
    Dẫu không là kỳ quan thế giới
    Vẫn là nơi du khách dừng chân...
    Thơ Phi Vũ

    Trả lờiXóa