9 thg 11, 2010

Khó cưỡng lại qui luật

    Hàng ngày chỉ có người đi chợ mới biết thế nào là bão giá, từ mớ rau, con cá, lạng thịt tăng từng ngày. Không còn cảnh mua bán mặc cả như xưa, bởi vì nếu bán giá cao thì mất khách, người mua hàng bây giờ cũng biết tiền nào của ấy nên họ chọn hàng hợp với túi tiền của mình. 
    
  Hôm 6-11 ông Nguyễn Xuân Phúc họp báo nói rằng từ nay đến cuối năm sẽ giữ con số lạm phát dưới một con số, Chính phủ đã có văn bản gửi các tỉnh và ban ngành tăng cường kiểm tra, giám sát về giá cả. Nhưng thử hỏi có mấy mặt hàng do Nhà nước quản lý đâu, giá xăng dầu chưa tăng nhưng mấy ông xe ôm đã tăng giá, vì bao nhiêu thứ liên quan đến họ như cơm bụi, thuê nhà, hàng ngày đi chợ, đóng tiền học cho con…
  Thành phố Hà Nội bỏ ra 400 tỷ cho các doanh nghiệp vay không có lãi nhằm hỗ trợ giá như muối bỏ bể, mấy người bán rau, bán cá họ được hỗ trợ gì từ Chính phủ mà không tăng giá ai xử phạt được họ, Thống đốc ngân hàng Nhà nước cho phép tăng lãi suất, điều này ai mà chẳng biết đó là biểu hiện của đồng tiền Việt Nam mất giá.
   Phố Hà Trung người mua vàng và đôla càng nhiều, năm trước ai mua bán đôla sẽ bị phạt thời gian này ngang nhiên mua bán, ngân hàng nhà nước bán đôla nhằm hạ nhiệt nhưng làm sao cưỡng nổi được, mà có dễ mua đâu nói cho vui, đôla tự do vẫn giá 21, vàng sát đến 37 triệu. Hiện nay theo thông báo 36 tỷ đô la và 1000 tấn vàng nằm trong dân nhà nước bó tay, rõ ràng họ không tin vào gửi tiết kiệm.
   Thật khó cho các nhà quản lý nhằm giữ vững lạm phát dưới một con số!

2 nhận xét:

  1. Thấy rõ bão giá : ông thợ cắt tóc lấy tiền tăng. Vậy thì gửi xe cũng tăng. Cá, tôm, rau cỏ đều tăng tuốt. Bình ổn giá là nâng lên rồi ổn định ở giá cao.

    Trả lờiXóa