Hai tuần nay không có internet lí do nhà mạng thông báo: Điện lực cắt dây vì không đóng lệ phí treo cột, vì vậy các nhà mạng VNPT, FPT, Vietel cắt đường truyền đến các thuê bao cả dãy phố tôi trở thành nạn nhân không có internet để đọc cứ như thằng mù. tìm hiểu chuyện này mới biết cột điện nhà nước dựng lên bằng tiền ngân sách, nay các nhà mạng muốn đặt phải đóng tiền thuê cột, hàng năm mỗi đơn vị phải trả hàng trăm tỷ tiền ấy sẽ vào túi ai?
25 thg 11, 2013
6 thg 11, 2013
Nhóm nào đúng, nhóm nào sai?
(Tinmoi.vn) Sáng 6/11 được mời lên tham gia phần thảo luận trước hội thảo nhưng Đại tá Nguyễn Văn
Hòa, Viện trưởng Viện pháp y quân đội đã bị ban tổ chức mời xuống khi đang đưa
ra các chứng cứ chứng minh chiếc răng trong phần hài cốt được cho là thủ cấp
của liệt sĩ Phùng Chí Kiên đích thực là răng lợn.
Tại Hội thảo khoa học về việc tìm hài cốt liệt sĩ bằng khả năng đặc biệt
và phần hài cốt còn lại của liệt sỹ Phùng Chí Kiên tổ chức sáng nay, đại tá
Nguyễn Văn Hòa, Viện trưởng Viện Pháp Y Quân đội cho rằng, ngoai cảm cũng là
một nhà khoa học nhưng phải chung thực, khách quan, đặc biệt là khoa học. Theo
đó, việc thẩm định kết quả tìm kiếm hài cốt liệt sĩ bằng ngoại cảm cũng phải
khoa học.
Với phần hài cốt (thủ cấp) của liệt
sĩ Phùng Chí Kiên, ông Hòa cho biết, đó chỉ là nắm đất lẫn với mấy mảnh sành và
thứ duy nhất được gọi là hài cốt thì là một cái răng lợn.

“Một số ý kiến
cho rằng, mẫu giám định có sự đánh tráo nhưng tôi hỏi, nếu giám định AND, chúng
tôi có danh tiếng không? Làm sao phải đánh tráo? Cái gì cũng phải khách quan và
dựa vào những gì chúng tôi thấy. Và thực tế, những thứ chúng tôi nhìn thấy chỉ
là mảnh sành (sứ) và cái duy nhất được gọi là hài cốt là răng con lợn”, ông Hòa
nói.
Nói về ý kiến cho rằng, viện Pháp y
quân đội đã làm trái ý kiến chỉ đạo của Bộ Quốc Phòng Phùng Quang Thanh là phải
giám định AND, ông Hòa cho biết, theo quy trình, thử AND là khâu cuối cùng của
quy trình giám định. Theo đó, đầu tiên, phải xác định đó là xương không, xương
người hay xương động vật, nếu là xương người mới giám định ADN. Nhưng trong
trường hợp này, toàn mảnh sành và răng lợn thì giám định làm gì”.
Tiếp đó, ông Hòa đã chiếu các
hình ảnh chụp chiếc răng trong phần thủ cấp liệt sĩ Phùng Chí Kiên và đối chứng
với hình ảnh răng lợn để chỉ ra những điểm khác nhau giữa răng người và răng
lợn. Tuy nhiên, bài phát biểu của ông Hòa đã phải dừng lại theo yêu cầu của ban
tổ chức.
Sau lời phát biểu của Đại tá Nguyễn
Văn Hòa, đại diện gia đình liệt sĩ Nguyễn Văn Nam phản ứng gay gắt và cho rằng,
viện pháp y quân đội đã ăn cắp phần niêm phong hài cốt của liệt sĩ Phùng Chí
Kiên. Người cũng đề nghị Bộ quốc Phòng bàn giao phần thủ cấp còn lại cho
gia đình để làm lễ chôn cất, toàn thây cho liệt sĩ Phùng Chí Kiên mà không cần
xét nghiệm AND.
VTV "vạch mặt" nhà ngoại
cảm là sai trái?
Ở phần thảo luận trước đó, giáo sư
Nguyễn Lân Cường - một người nghiên cứu xương người hơn 60 năm cho biết, dựa
vào bức ảnh ông được cung cấp (bức ảnh được cho là chụp lại phần thủ cấp liệt
sĩ Phùng Chí Kiên khi khai quật) thì đúng là phần sọ người. Bức ảnh thể hiện rõ
có răng ở hàm trên.
“Dựa vào ảnh, ngoài đất màu vàng,
tôi nhìn rất rõ phần sọ, phần gò má, hốc mắt, mũi nên tôi tin đó là hộp sọ
người. Nhìn ảnh cũng cho thấy rõ hàm trên có răng nhưng không hiểu sao kết quả
xét nghiệm lại là răng lợn. Hôm bốc phần mộ, chị Hằng không có mặt nên có thể
răng lợn lẫn vào”, ông Cường nói.
Bọn quỷ đội lốt người
Trên trang: giaoduc.net.vn đưa bài viết này dù chưa được kiểm chứng. Nếu
đúng như thế thì cán bộ điều tra quá đểu, họ là bọn quỷ đội lốt người:
"Cán bộ
điều tra lúc nào cũng cầm dao hăm dọa ép buộc tôi phải nhận"
Một trong
những ký ức kinh hoàng nhất khiến cuộc đời ông Nguyễn Thanh Chấn bị đánh cắp
chính là giai đoạn bị ép cung. Hai ngày về nhà, ông mới đủ bình tĩnh để nhớ và
kể lại cho PV Báo Giáo dục Việt Nam nghe về những điều tra viên đã đẩy ông vào
tù tội.
Trong tâm
trạng còn xúc động vì trải qua một cơn ác mộng dài, ông Chấn nói: “Đêm qua
không ngủ được, hai vợ chồng ôm nhau khóc. Hai - ba ngày tôi không ăn được gì,
người cứ lâng lâng”.
Ở
trong tù tôi viết nhiều lắm, cũng gửi nhiều lắm và tôi cũng không nhớ rõ là
mình đã viết được bao nhiêu lá đơn. Bây giờ trong hành lý mang về nhà đơn
kêu oan của tôi vẫn còn nhiều lắm. Ở trong tù khi thời gian rảnh rỗi tôi chỉ
chỉ nghĩ đến viết đơn kêu oan thôi.
Năm 2005,
trong đơn kêu cứu gửi Thanh tra Bộ Công an, ông Chấn cũng nêu rõ: “Ngày
30-8-2003 tôi nhận được “giấy mời lần 1” về công an huyện Việt Yên để gặp và
làm việc. Cụ thể là lấy dấu chân và dấu vân tay của tôi, đồng thời hỏi tôi có
biết gì về cái chết của cô Hoan không? Tôi trả lời không biết gì cả. Đến
20-9-2003 tôi lại nhận được giấy triệu tập lần 2.
Tôi lên để gặp làm việc và tiếp tục lấy dấu vân tay, dấu chân nhiều lần. Tôi vẫn trả lời không biết gì về cái chết của cô Hoan cả. Sáng hôm sau tôi đến theo hẹn thì cán bộ Nguyễn Hữu T lại lấy dấu chân, dấu tay của tôi nhiều lần rồi tra hỏi, đánh tôi rất đau. Cán bộ Nguyễn Hữu T bảo cho mày uống thuốc lú cho mày cãi khỏe, mày không biết rồi mày khắc phải nhận. Tôi vẫn bảo: tôi không giết người sao lại cứ gọi tôi?”.
Tôi lên để gặp làm việc và tiếp tục lấy dấu vân tay, dấu chân nhiều lần. Tôi vẫn trả lời không biết gì về cái chết của cô Hoan cả. Sáng hôm sau tôi đến theo hẹn thì cán bộ Nguyễn Hữu T lại lấy dấu chân, dấu tay của tôi nhiều lần rồi tra hỏi, đánh tôi rất đau. Cán bộ Nguyễn Hữu T bảo cho mày uống thuốc lú cho mày cãi khỏe, mày không biết rồi mày khắc phải nhận. Tôi vẫn bảo: tôi không giết người sao lại cứ gọi tôi?”.
“Từ
đó các cán bộ: Nguyễn Văn D, Ngô Đình D, Đào Văn B, Nguyễn Trung Th, T, Trần
Nhật L thay nhau túc trực tôi suốt ngày đêm này sang đêm khác không cho tôi về
và không cho tôi ngủ, dọa nạt ép buộc bắt tôi”.
Trong
đơn mô tả lại: “Cán bộ Trần Nhật L bắt tôi vẽ dao, nhà tôi không vẽ loại dao gì
lại bảo cho mày cái búa vào đầu cho mày chết bây giờ vì cán bộ Nguyễn Hữu T
trên tay lúc nào cũng cầm dao hăm dọa ép buộc tôi phải nhận. Tiếp đó cán bộ Ngô
Đình D đọc và bắt ép tôi viết đơn tự thú ngày 28-9-2003. Thế là đến chiều
chuyển tôi về trại Kế - Bắc Giang”.
“Trực
tiếp là điều tra viên Nguyễn Hữu T, còn thì cán bộ khác hỏi. Điều tra viên Trần
Nhật L tay cầm dao, lăm lăm đe doạ. Cán bộ Luật cầm búa khi T hỏi. Luật hỏi mày
có khai không, tao cho mày chết. Điều tra viên D đánh tôi bắt tôi tập đi tập
lại các động tác từ trong tù để đi thực nghiệm tại hiện trường”.
Về
đơn thú tội, “trực tiếp Ngô Đình D đọc cho viết rồi bắt ký rồi bắt viết thư về
nhà cũng do người ta đọc anh viết. Trong đơn, khi tả nhà của cô Hoan tôi nói
bên phải thì cán bộ bảo ghi bên trái, nói bên trái thì bảo ghi bên phải. Sau đó
cán bộ ghi là bắt ký”-ông Chấn tả lại dấu mốc quyết định để ông chính thức bị
bắt giam.
Ông tiếp tục kể, trong thời gian tạm giam ở Trại Kế, có đêm
ông Chấn bị chuyển 3-4 buồng. “Có lần vào buồng của phạm nhân Phạm Duy H- thì
có 1 mình phạm nhân ấy với tôi. Vừa vào đã bị đánh, dùng dép đánh vào 2 mang
tai sau đó bắt hát nhưng không hát. Bắt từ 20 đến 28 hầu như khong được ngủ,
đầu óc quay cuồng, lâng lâng”-ông Chấn nấc lên rồi lại lấy tay ôm mặt.
Cán bộ điều tra chính vụ ông Chấn đã chết trong một tai nạn thảm khốc
Cán bộ điều tra chính vụ ông Chấn đã chết trong một tai nạn thảm khốc
Nhớ
lại thời khắc lịch sử ở tòa, ông Thân Ngọc Hoạt (Anh em đồng hao với ông Chấn,
người cùng với chị Chiến đi khiếu nại cho ông Chấn - PV), kể: “Chấn chỉ kiểm
sát viên Đặng Thế V nói “Ông kia mang hồ sơ sang bắt tôi ký nhưng tôi không ký
ông ấy còn định đánh tôi” và Chấn kể ra việc bị ép cung. HĐXX yêu cầu có bằng
chứng nhưng một phạm nhân thì lấy đâu ra bằng chứng?
Còn Luật sư
Biền cũng kể: Tại tòa tôi hỏi: “Anh không thực hiện hành vi tội phạm sao lại
thực hiện thành thục như trong mô tả của cáo trạng?”. Chấn trả lời: “Là do điều
tra viên dạy thực nghiệm nhiều lần trong tù”
Theo
ông Hoạt và một số nguồn tin khác, điều tra viên Nguyễn Hữu T đã bị chết trong
một tai nạn giao thông thảm khốc trên đường ở cơ quan về. Một số nguồn tin khác
cũng cho biết, một điều tra viên hiện đang làm Trưởng công an của một huyện Bắc
Giang, một người làm Phó trưởng Công an một huyện Bắc Giang.
Còn
HĐXX chủ tọa phiên sở thẩm là ông Nguyễn Minh Năng (chủ tọa phiên xét xử sơ
thẩm đối với ông Nguyễn Thanh Chấn năm 2004). Tuy nhiên, ông Năng bị tai nạn
giao thông năm 2010 vẫn đang phải điều trị do bị ảnh hưởng đến não.
Chiều
nay, Hội đồng thẩm phán- TAND tối cao sẽ đưa ra phán xét cuối cùng. Gia đình
ông Chấn và người dân đang trông chờ công lý được thực thi, phần nào bù đắp cho
những thiệt thòi trong suốt 10 năm đằng đẵng mà ông Chấn cùng người nhà đã phải
gánh chịu.
CÓ PHẢI LUẬT NHÂN QUẢ?
Mấy ngày nay tại hành lang hội trường Quốc hội nóng
lên vụ án con liệt sỹ Nguyễn Hữu Phấn đó là Nguyễn Thanh Chấn 10 năm tù oan do bị ép cung tội giết người.
Ông Dương Trung Quốc, Bộ trưởng Trần Đại Quang… đều lên tiếng sớm đưa vụ này công khai để mọi người được biết, ông Nguyễn Việt Hùng Chánh văn phòng VKSNDTC nói: Đây cũng là một cái sai sót khách quan. Đây là một bài học, VKSND Tối cao sẽ họp tất cả ban ngành để rút kinh nghiệm”.
Phóng viên có gặp ông Nguyễn Minh Năng chủ tọa phiên xét xử sơ thẩm đối với ông Nguyễn Thanh Chấn năm 2004 trả lời “Tôi quên phiên xét xử đó rồi. Có gì nhà báo cứ xem bản án. Giờ tôi không trả lời gì được đâu” Theo ông Thân Quốc Hùng (Chánh văn phòng TAND tỉnh Bắc Giang) cho biết ông Nguyễn Minh Năng bị tai nạn giao thông năm 2010, bị ảnh hưởng đến não và giờ đang chữa bệnh. Có phải luật nhân quả không?
Ông Dương Trung Quốc, Bộ trưởng Trần Đại Quang… đều lên tiếng sớm đưa vụ này công khai để mọi người được biết, ông Nguyễn Việt Hùng Chánh văn phòng VKSNDTC nói: Đây cũng là một cái sai sót khách quan. Đây là một bài học, VKSND Tối cao sẽ họp tất cả ban ngành để rút kinh nghiệm”.
Phóng viên có gặp ông Nguyễn Minh Năng chủ tọa phiên xét xử sơ thẩm đối với ông Nguyễn Thanh Chấn năm 2004 trả lời “Tôi quên phiên xét xử đó rồi. Có gì nhà báo cứ xem bản án. Giờ tôi không trả lời gì được đâu” Theo ông Thân Quốc Hùng (Chánh văn phòng TAND tỉnh Bắc Giang) cho biết ông Nguyễn Minh Năng bị tai nạn giao thông năm 2010, bị ảnh hưởng đến não và giờ đang chữa bệnh. Có phải luật nhân quả không?
5 thg 11, 2013
Góp ý sửa đổi Hiến pháp
Buổi thời sự tối nay không đưa tin bài phát biểu của ông Trương Trọng Nghĩa (Tp.HCM) kết thúc phát biểu tại phiên thảo luận ngày 5/11. Tôi hiểu rằng đấy là tâm huyết chuyển tải ý cử tri đến QH
“Tôi nhận thức rằng sửa đổi Hiến pháp là việc trọng đại mà tác động của nó có thể thúc đẩy hoặc cản trở bước tiến của lịch sử, hậu thế sẽ đánh giá Quốc hội khóa 13 đã làm gì để thúc đẩy chứ không cản trở sự phát triển của dân tộc, mà dân tộc ta có trí nhớ rất dai”,
Đa số các vị đại biểu đăng đàn đều bày tỏ “cơ bản nhất trí” với dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 do Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp trình Quốc hội tại kỳ họp này.
“Tôi nhận thức rằng sửa đổi Hiến pháp là việc trọng đại mà tác động của nó có thể thúc đẩy hoặc cản trở bước tiến của lịch sử, hậu thế sẽ đánh giá Quốc hội khóa 13 đã làm gì để thúc đẩy chứ không cản trở sự phát triển của dân tộc, mà dân tộc ta có trí nhớ rất dai”,
Đa số các vị đại biểu đăng đàn đều bày tỏ “cơ bản nhất trí” với dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 do Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp trình Quốc hội tại kỳ họp này.
![]() |
Đại biểu Trương Trọng Nghĩa |
Chuyên đề toán tại Hà Nội
Sáng nay Hội toán học HN và Sở GD-ĐT tổ chức chuyên đề cho giáo viên nội thành, PGS TS Nguyễn Minh Tuấn báo cáo Nguyên lý Drichlet. Giáo viên đến chật hội trường chăm chú ghi chép, phải thừa nhận lớp trẻ bây giờ thông minh thật. Cuối giờ dành cho tôi 20 phút để chia sẻ với mọi ngời về cách làm mới những bài toán Drichlet mà mấy chục năm nay không có hề thay đổi. Chẳng hạn bài:
"Cho 9 đường thẳng cắt hình vuông thành hai tứ giác có tỷ số diện tích bằng 2/3. Chứng minh rằng có ít nhất ba đường thẳng cùng đi qua một điểm"
Tại sao không thay hình vuông bằng hình chữ nhật, tỷ số diện tích hai hình ấy bằng m/n (m, n dương) bài toán hay hơn nhiều.
Nếu thay bằng hình bình hành vẫn đúng nhưng "không đẹp" và một số bài toán khác tôi minh họa để mọi người biết làm mới bài toán cũ như thế nào.
Cả ngày hôm nay QH thảo luận về sửa đổi HP nhiều người không theo dõi, vì biết trước không có gì thay đổi chỉ mất thời gian. Quan tâm nhất chuyện 10 năm ngồi tù oan ở Bắc Giang. Điều đáng buồn người tìm ra kẻ giết người không phải là cơ quan công quyền mà là những người trong làng.
"Cho 9 đường thẳng cắt hình vuông thành hai tứ giác có tỷ số diện tích bằng 2/3. Chứng minh rằng có ít nhất ba đường thẳng cùng đi qua một điểm"
Tại sao không thay hình vuông bằng hình chữ nhật, tỷ số diện tích hai hình ấy bằng m/n (m, n dương) bài toán hay hơn nhiều.
Nếu thay bằng hình bình hành vẫn đúng nhưng "không đẹp" và một số bài toán khác tôi minh họa để mọi người biết làm mới bài toán cũ như thế nào.
Cả ngày hôm nay QH thảo luận về sửa đổi HP nhiều người không theo dõi, vì biết trước không có gì thay đổi chỉ mất thời gian. Quan tâm nhất chuyện 10 năm ngồi tù oan ở Bắc Giang. Điều đáng buồn người tìm ra kẻ giết người không phải là cơ quan công quyền mà là những người trong làng.
![]() |
Bác Vũ Thái BÌnh nguyên HT trường Chu Văn An HN |
![]() |
Bác Thẩm Đức Khuê nguyên CV toán sở GD-ĐT HN |
![]() |
Giáo viên đến dự chuyên đề |
4 thg 11, 2013
CÒN AI TIN VÀO PHÁP LUẬT
Cả ngày hôm nay nhiều báo đưa tin “10 năm ngồi tù oan”. Tôi đọc nhiều báo, kể cả trên VTV tôi vẫn không
tin. Tại sao thế kỷ XXI, với bao công cụ hiện đại, học hành tử tế, đạo đức sáng
ngời mà: Truy tố, điều tra, xét hỏi kém đến như thế.
Cũng may cho ông Chấn nhờ có “thân nhân tốt” mới thoát khỏi án tử hình.
Cũng may cho ông Chấn nhờ có “thân nhân tốt” mới thoát khỏi án tử hình.
Vừa về
đến nhà anh đã khóc: "Nhờ có bố mà con không bị xử tử, còn sống được đến
ngày nay để về thắp hương cho bố đây…!”
Bao nhiêu người không quen biết đến xem cũng khóc theo. Họ khóc cho anh, khóc cho chính mình một ngày nào đó cũng sẽ ngồi
tù oan như vậy. Bố anh ông Nguyễn Hữu Phấn liệt sỹ mà cũng chẳng giúp
được gì? Ngày ông cầm súng ra đi bảo vệ Tổ quốc cũng mong sao cho đất nước hòa
bình, dân chủ, công minh. Nay chính con ông phải gánh chịu những điều mà ông
không hề nghĩ tới.
Vì sao người ngay vẫn bị tống vào tù? Ba cơ quan tố tụng ăn lương nhà nước chỉ để giữ tồn vong chế độ, làm mỗi việc là “không bỏ sót tội phạm” mà cũng không làm nổi. Thử hỏi ai còn tin vào sự “công minh” của pháp luật.
Họ là ai? Điều tra, truy tố và xét xử thế nào mà buộc được một người vô tội, tay chưa từng vấy máu phải nhận tội giết người? Bọn này mới là kẻ phản động phá hoại đất nước. Chờ mong sự sám hối của những kẻ này nhưng muộn quá rồi.
1 thg 11, 2013
SỨC LAY ĐỘNG CỦA “DẬY MÀ ĐI”
Tương Lai
Có lẽ những chàng
trai cô gái say sưa hát bài “Dậy mà đi” để chào đón Đinh
Nhật Uy buộc phải được trả tự do tại Tòa án Long An hôm 29.10.2013 không biết
và cũng không cần biết rằng bài đó ra đời từ trong nhà tù thực dân năm 1941,
khi đất nước còn nằm trong xiềng xích nô lệ. Bài thơ làm trong nhà tù thuở ấy
tự nhắc nhở :
“Ai
chiến thắng mà không hề chiến bại
Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần ?
Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần ?
Huống đường đi còn lắm bước gian truân
Đây chưa phải trận sau cùng chiến đấu“!
Đây chưa phải trận sau cùng chiến đấu“!
Thế rồi một phần tư
thế kỷ sau, lời thơ được biến tấu thành ca từ của một bài hát cùng tên với điệp
khúc “Dậy mà đi, dậy mà đi, hỡi đồng bào ơi” ra đời trong phong
trào đấu tranh chống chế độ Sài Gòn của sinh viên và thanh niên Miền Nam những
năm 1966- 67. Để rồi hôm nay, lớp trẻ cháy bỏng khát vọng tự do, dân chủ lại
đang hát vang khúc ca đòi bẻ gãy những xiềng xích mới.
Lịch sử đang đi những bước oái oăm!
Câu hát năm nao
bỗng như một lời tiên tri “Đây chưa phải trận sau cùng chiến đấu“.
Nếu cứ cho đó là một câu “tiên tri” thì câu “tiên tri” ấy đang biến thành lời
giục giã cho cuôc chiến đấu mới ” Ai
nên khôn không khốn một lần” rồi trào dâng thành một làn sóng dập dồn :
“Hát cho dân tôi nghe, tiếng hát tung cờ ngày nào. Hát cho đêm thiên thu…Hát âm u trong
đêm, muôn cánh tay đang dậy lên…”.
Thế rồi, “ tiếng hát tung cờ
ngày nào” giờ đây vang lên để vạch mặt những kẻ nhân danh lá cờ ấy để
tròng một thứ xiềng xích mới lên cuộc sống của đất nước. Xiềng xích ấy đang đè
nặng lên tâm tư của cả một dân tộc vốn hiểu rõ chân lý không có gì quý hơn
độc lập tự do. Những kẻ nhân danh lá cờ ấy đang đặt những gông cùm mới lên cuộc
sống của tuổi trẻ yêu nước không cam chịu cúi đầu trước bọn xâm lược phương Bắc
thực thi chủ nghĩa bành trướng Đại Hán.
Những kẻ đang cúi
đầu trước bọn xâm lược lại đang đang cắm chính lá cờ ấy trên nóc nhà tù, trại
giam nhan nhản khắp cả nước để uy hiếp, trấn áp những người yêu nước, bóp chết
khát vọng dân chủ, tự do và quyền con người, nhằm củng cố cho một chế độ toàn
trị phản dân chủ, phản tiến hóa đang bị lung lay từ chân móng. Lá cờ ấy đang bị
hoen ố bởi những hành động đáng xấu hổ mà chế độ toàn trị phản dân chủ này đang
gây ra cho cả dân tộc, xúc phạm đến anh linh những thế hệ Việt Nam đã nằm xuống
để bảo vệ mảnh đất thiêng của tổ quốc mà vì điều thiêng liêng ấy, cả núi xương,
sông máu đã phải đổ ra. Thế hệ trẻ hôm nay quyết không để cho lá cờ ấy bị hoen
ố. Sức lay động của tiếng hát “Dậy mà đi” khởi nguồn từ đó.
Tiếng hát đón chào
Đinh Nhật Uy, từ tòa án Long An bước ra là để tuyên bố trước toàn thế giới một
chuyện đáng xấu hổ : Việt Nam có lẽ là nước đầu tiên một công dân bị bỏ tù vì
đã sử dụng Facebook, một trong những thành tựu văn minh mà loài người có được
từ cuộc cách mạng khoa học và công nghệ, trước hết là công nghệ thông tin!
Đương nhiên Viện Kiểm sát và Tòa án tỉnh Long An gắng gượng viện dẫn bằng được
những điều khoản này nọ để ghép “Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm
lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” theo khoản
1 Điều 258, BLHS cho Đinh Nhât Uy. Luật sư Hà Huy Sơn đã bác bỏ tất cả những
điều đó và đòi ” trả tự do
ngay tại phiên tòa cho ông Đinh Nhật Uy“.
Thật ra,với Tòa án của môt chế độ toàn trị quen với những bản án “bỏ túi” thì
lời lẽ và luận cứ của luật sư chỉ là vật trang sức rẻ tiền,họ bỏ ngoài tai. Họ
không thể tuyên Đinh Nhật Uy vô tội và do đó phải được trắng án, phải được bồi
thường. Bước đi oái oăm của lịch sử đang dẫm lên vết nhơ này. Chúng ta muốn xây
dựng một nước “đàng hoàng hơn, to đẹp hơn“, nhưng chế độ toàn trị
phản dân chủ này đang làm ngược lại mong muốn đó. Nó đang phản bội lại lý tưởng
cao đẹp của những người từng “dậy mà đi” trên con đường giải
phóng dân tộc, giải phóng con người. Vì
vậy mà hôm nay, tuổi trẻ lại đang phải “hát âm u trong đêm, muôn cánh tay
đang dậy lên…”.
Bản án dành cho
Đinh Nhật Uy rồi cũng sẽ là bản án dành cho những người có lương tri, lương
năng đang và sẽ sử dụng những thành tựu của văn minh để làm cho cuộc sống văn
minh hơn, đàng hoàng hơn, tươi đẹp hơn. Họ, trước hết và chủ yếu là một thế hệ mới của
những người đấu tranh cho dân chủ mà internet là công cụ rất tiện ích và có
tiềm năng rất lớn . Họ lại là những người rất trẻ, đủ lòng dũng cảm và trí sáng
tạo để thể hiện khát vọng của họ. Họ dùng blog và mạng lưới xã hội để trao đổi
thông tin và bày tỏ tình cảm, ý nghĩ của mình, điều mà chế độ toàn trị rất
kiêng kỵ! Kiêng kỵ như người ta đã từng kiêng kỵ “xã hội dân sự dân sự”.
Một nhà nước pháp quyền đàng hoàng sẽ
không thể kết tội Đinh Nhật Uy. Bởi, nếu vậy thì rồi, 32 triệu người sử dung
internet [nếu đúng như người ta loan báo để đánh bóng thành tích] đều có nguy
cơ bị Điều 258 của Bộ Luật Hình sự cho vào tù bất cứ lúc nào. Nhưng không thể
không dằn mặt và răn đe một trào lưu đang như những dòng suối nhỏ đổ ra sông
lớn mà sức cuộn chảy của nó không một bờ bao, một con đê nào ngăn chặn nổi.
Thêm vào đó, dòng sông đang xuôi về biển cả, sóng đại dương đang tiếp sức cho
tốc độ bứt phá của dòng sông cuộc sống. Dư luận quốc tế đang là một sức ép hiện
thực mà nhà nước toàn trị này phải tính toán.
Đó là sức cộng
hưởng của phong đào dân chủ trong nước từ bản Tuyên bố về thực thi quyền dân sự
và chính trị của giới trí thức
nhân sĩ trong và ngoài nước, kết hợp với những sáng kiến của giới trẻ trong đấu
tranh cho dân chủ và nhân quyền cùng với những bàn chân nổi giận của người nông
dân mất đất rầm rập xuống đường, tạo thành một nội lực to lớn để được tiếp sức
của cộng đồng quốc tế, bao gồm chính giới có mối quan hệ nhà nước với nước ta,
giới đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền thế giới và mạng lưới truyền thông
quốc tế thường xuyên theo sát diễn biến tình hình ở Việt Nam .
Bước đi oái oăm của
lịch sử cũng đang thể hiện ở thế giằng co chưa ngã ngủ từ đối nội cho đến đối
ngoại mà cái sức cộng hưởng nói trên đang in đậm dấu ấn. Dấu ấn ấy hiện rõ
trong ứng xử của người cầm quyền trong thế “tiến thoái lưỡng nan“,
“đi thì cũng dở, ở không xong” trước bao áp lực vì đang “nhả
chẳng ra cho, nuốt chẳng vào” những lợi ích phe nhóm khi mà những lợi
ích ấy lại được đặt lên trên lợi ích của tổ quốc, lên trước lợi ích và khát
vọng của toàn dân. Từ một sự kiện vụ án Đinh Nhật Uy, khởi đầu cho việc xử lý
mạng lưới internet đầy bất trắc đối với một chế độ toàn trị trước một xã hội
đang tỉnh thức, gây nên sự ngột ngạt trong đời sống của mọi tầng lớp nhân dân
đang đối diện với bao khó khăn về kinh tế và an toàn xã hội.
Không hiểu điều này có nằm trong cái mà ông Tổng bí thư nọ cảm thấy”ngột
ngạt” khi ông nói với cử tri quận Ba Đình ngày 27.9.2013 không, chứ
ngay từ đầu thế kỷ XX thì các cụ ta trong phong trào “Duy tân” đã thốt lên rằng
: “Văn minh là thế giới nào. Mà ta chìm đắm trong hào dã man“!
Xin nhớ cho là tòa án của chế độ thực dân đã tửng xử vụ án “Đồng Nọc Nạn”, rồi
chính quyền Sài Gòn trước 75 đã không thể không nể trọng các luật sư biện hộ và
đấu tranh cho công lý. Và hồi ấy, “ma tà”, “lính kín”,”sen đầm” chưa phải tổ
chức một bộ máy côn đồ du thủ du thực đông đến vậy để huy động vào việc đàn áp
dân chúng. Bọn côn đồ này đánh người nhân danh công an, trước mắt công an, được
công an khuyến khích, cổ vũ mà chuyện đánh đập dã man gây thương tích công dân
Lưu Trọng Kiệt hay chuyện hành hung bloger Lâm Bùi trước cửa Tòa án Long An hôm
rồi chỉ là một trong vô vàn những ví dụ!
Nhưng bạo lực chỉ
có thể là cách giải khát bằng thuốc độc. Bạo lực không khuất phục được tuổi
trẻ, ngược lại, đang đổ thêm dầu vào lửa, ngọn lửa của sự phẫn nộ và ý chí đấu
tranh. Cũng chính vì vậy, sức lan tỏa của bài hát “Dậy mà đi” các
bạn trẻ đang hát kia đang thổi một làn sinh khí vào đời sống ngột ngạt mà xã
hội đang phải chịu đựng. Xin được phép trích ra đây những lời gan ruột của
bloger Lâm Bùi, người bị hành hung để chứng minh cho điều ấy :
“Cái đau này không
phải vì là thể xác, mà là ở tâm hồn…đau vì nhà cầm quyền thay vì lắng nghe dân,
tôn trọng dân, thì luôn dùng quyền lực, dùng bạo quyền để trấn áp người dân.
Coi lợi ích đảng phái phe nhóm lớn hơn Dân Tộc, lớn hơn Tổ Quốc…và coi dân là
kẻ thù, là thù địch. Sau phiên tòa, dù rằng Đinh Nhật Uy được hưởng án treo,
được phóng thích tại tòa, nhưng đó vẫn là một bản án, một bản án bất công và Uy
đã phải bị giam cầm oan uổng hơn 4 tháng trời.
Đảng vẫn muốn cai
trị bằng quyền lực để phục vụ cho mình, bằng sự dối trá để đầu độc người dân,
bằng những điều luật mà mỗi người dân, mỗi người như chúng ta đây, khi muốn thể
hiện cái Quyền Con Người chính đáng của mình…thì bất cứ lúc nào cũng có thể trở
thành những Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Trần Vũ Anh Bình, Việt Khang, Nhật Uy,
Nguyên Kha…và nhiều…tại sao?Hãy lên tiếng, và hãy cứ lên tiếng, vì chúng ta là
con người…chúng ta không phải là những con cừu.
Chúng ta không kêu
gọi lật đổ hay tranh giành, chúng ta chỉ muốn họ thay đỗi, hãy xóa bỏ những
điều luật không đúng, sai trái, hãy tôn trọng quyền con người của mỗi người
công dân…hãy thay đổi cả chúng ta và cả họ…hãy thay đổi…thay đổi vì Việt Nam
cho Việt Nam.
Đẹp biết bao, cao cả biết bao ý chí của
tuổi trẻ, nguồn sinh lực bất tận của dân tộc! Chính họ chứ không phải ai khác
đang thúc đẩy lịch sử đi tới, đang góp phần viết nên những trang sử mới của
cuộc đấu tranh cho dân chủ và tự do, tiếp tục sứ mệnh của cha anh từng đổ máu
cho sự nghiệp giành độc lập của tổ quốc. Vì, họ hiểu rằng, độc lập mà không có
dân chủ và tự do, không có nhân quyền thì độc lập chẳng có ý nghĩa gì cả.
Ngày 31.10.2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)