22 thg 4, 2012

Gặp Nhà thơ Bùi Minh Quốc


Nhà thơ Bùi Minh Quốc tâm sự
  Tôi biết tên anh qua bài thơ Hạnh phúc, nhưng đấy không phải là tên thật của anh, ngay cái tên mà bố anh đặt cho trước ngày anh đi học ở Hà Nội “Bùi Minh Quốc” cũng mong sau này anh làm sáng danh cho đất nước. 



  Khi còn học lớp 9 trường Chu Văn An (HN) anh đã có bài thơ nổi tiếng Lên Miền Tây (lúc đó anh đang diện cảm tình đoàn như anh bộc bạch)  bài thơ này đã đưa vào sách giáo khoa, có lần lấy làm đề thi tốt nghiệp cấp 3. Chính bài thơ này mà ông NĐT phê phán kịch liệt cho rằng xa rời thực tế, chưa có kinh nghiệm cuộc sống, ngồi ở Hà Nội mà dám viết về Tây Bắc. Ông có biết bài thơ này mà hàng vạn thanh niên của miền xuôi xung phong lên miền núi khai hoang xây dựng và bảo vệ Tổ quốc vào những năm 1960. Mãi khi ông NĐT qua đời anh mới hỏi bạn bè không hiểu vì sao ông NĐT làm to như thế, một con người cấp tiến mà lại truy chụp như vậy? Họ bảo anh rằng: Vì ông chưa hề được ngồi ghế cao bao giờ nên ông không hiểu, ở đó có mọi thứ mấy ai từ bỏ, nhiều khi phải sống không thật với chính mình, nếu ông mà ngồi ghế ấy ông hung hơn, trị nhiều người hơn thế. Nhưng bạn bè và gia đình đều có chung nhận xét Anh sống thực với chính mình với mọi người đấy mới là Bùi Minh Quốc.
  “Ôi miền Tây, ở dưới xuôi sao nghe nói ngại ngùng
  Mà lúc ra đi lửa trong lòng vẫn cháy
  Tuổi hai mươi khi hướng đời đã thấy
  Thì xa xôi biết mấy cũng lên đường
  Sống ở Thủ đô mà dạ để mười phương
  Nghìn khát  vọng chất chồng mơ ước”
  (Trích bài thơ Lên Miền Tây)
  Trước khi đi chiến trường anh lấy biệt danh Dương Hương Ly (Hương Ly là con gái anh), hai năm sau vợ anh nhà báo Dương Thị Xuân Quý gửi con cho bà ngoại ở Hà Nội cùng vào Miền Nam
 Năm 1969 biết tin Dương thị Xuân Quý hy sinh anh có bài thơ Hạnh phúc như một lời chia tay với chị, bài thơ đã tiếp sức cho lớp lớp thanh niên lên đường “Xẻ dọc Trường Sơn đi đánh Mỹ”.
  “ Hạnh phúc là gì? Bao lần lúng túng,
   Hỏi nhau hoài mà nghĩ mãi không ra
  Cho đến ngày cất bước đi xa,
  Miền Nam gọi, hai chúng mình có mặt”
  (Trích bài thơ Hạnh Phúc)
 Bên cạnh tôi một khán giả nói nhỏ “hai bài thơ của anh làm khổ bao người” .
  Hôm nay anh giới thiệu tập thơ “Trinh thiêng” với chỉ  9 bài anh dịch sang tiếng Anh và Tiếng Pháp, như một món quà tri ân cho những người đã ngã xuống che trở anh, phù hộ cho anh bao cơn hoạn nạn, anh cám ơn những bàn bè đồng chí đã giúp anh qua nỗi thương đau.
 Anh tâm sự “ Tôi luôn giữ chữ trinh với tổ quốc, với mọi người, linh thiêng với hồn của núi sống, điều đó tôi tin luôn là đúng.
 “ Cõi thiêng riêng mở riêng thầm biết
 Nhụy hồng hé nở đón sương mai
 Môi hồng e ấp trao trời biếc
 Hương hồng trinh khiết tiết Xuân khai” (Trích bài thơ Trinh thiêng).

   HN 22/4

2 nhận xét:

  1. He he he!
    Bỗng nhiên thấy đáng phải... E hè!
    Bác Đang nhà tôi dẹp máu TOÁN
    Hai lần ngồi ĐÔNG TÂY...nghe ....he he...THƠ!

    Trả lờiXóa
  2. Đến đó vừa nghe thơ, nhưng cái thu được là HỌC NHÂN CÁCH LÀM NGƯỜI mà bấy lâu nay mình hèn quá

    Trả lờiXóa